Hãy thử có một cái nhìn sâu về Park Ji Yeon và bạn sẽ tìm được một nhóm nhỏ những người đáng yêu và những sở thích thú vị. Nhóm người này sẽ chịu khó tìm trong những video, chỉ để thấy được những hình ảnh quen thuộc chỉ loé lên vài giây. Họ sau đó sẽ vui vẻ truyền bá những tin tức, giống như những đứa trẻ hài lòng khi được cho những viên kẹo họ yêu thích. Tất cả sự quan tâm của họ chỉ dành cho cô gái trẻ - Park Ji Yeon.


Ngày 7, tháng 6, năm 1993, Ji Yeon được sinh ra. Cô bé lớn lên trong gia đình có 4 người, với sự chăm sóc của cha mẹ và anh trai. 5 tuổi, chúng ta vẫn đòi cha mẹ mua đồ chơi và bánh kẹo, Ji Yeon, tuy nhiên đã bắt đầu học Taekwondo và kéo dài trong khoảng thời gian suốt hơn 7 năm. Cô đã từng nghĩ đến việc trở thành một vận động viên Taekwondo, nhưng ước mơ của cô bé đã thay đổi. Đó có thể là do hoàn cảnh hoặc sở thích mà cô bé bắt đầu học nhảy và diễn xuất thay vì trở thành vận động viên Taekwondo.


Năm 2007, cô bé Ji Yeon 14 tuổi đã tham gia cuộc thi người mẫu APM và đã được giải bạc. Cô ấy cũng đóng vai chính trong MV của SG Wannabe “My Love Cry baby & I Love You”. Năm 2008, Ji Yeon đạt giải cuộc thi “Smart Model Contest Daesang”. Có lẽ, người mẫu là mục tiêu đầu tiên mà Ji Yeon đặt ra cho mình, cô bắt đầu tham gia casting cho nhiều bộ phim truyền hình khác nhau, với hy vọng được chấp nhận và diễn xuất trong những bộ phim đó. Chúng ta vẫn thường nói rằng số phận sẽ luôn mỉm cười với chúng ta, nhưng chúng ta cũng phải thừa nhận rằng không phải lúc nào số phận cũng làm điều đó.


Trên con đường để trở thành “Tae Hee, Hye Kyo, Ji Huyn” của những bộ phim truyền hình, Ji Yeon đã may mắn được công ty giải trí CCM phát hiện. Những gì xảy ra với Ji Yeon là sự thèm muốn của nhiều người với ước mơ trở thành một ngôi sao.( mặc dù đây là những gì làm tôi không thích CCM)



Năm 2009, sau 1 năm rưỡi làm thực tập sinh. CCM đã thông báo rằng T-ara sẽ được ra mắt vào ngày 29 tháng 7. Và Ji Yeon là một thành viên của họ. Cô gái này, mới bước sang tuổi 16 vào thời điểm đó, đã chính thức ra khơi trong một cuộc hành trình dài. Cô ấy không biết những sóng gió mà cô ấy sẽ gặp phải trong tương lai.


Một điều không thể tránh khỏi là nhóm nhạc mới sẽ là chủ đề bàn tán và tranh luận, những khả năng khác nhau của những thành viên và cả nền tảng của họ. Tại thời điểm đó một chủ đề để lại ấn tượng sâu sắc với tôi là Park Ji Yeon và Kim Tae Hee, có những cuộc tranh luận vô tận về sự tương đồng của 2 người họ. Tôi bắt đầu hiểu được những thủ đoạn mà một công ty giải trí tìm kiếm tài năng có thể làm ra, khi sự phổ biến của tin tức đó bùng nổ trên các trang web. Khi tôi nhìn thấy những lời nói độc địa của những cư dân mạng, khi chúng ngày càng quá nhiều cho Ji Yeon, đáp lại là sự im lặng của Ji Yeon, và T-ara đã trở nên ngày càng nổi tiếng. Có lẽ đã có một kế hoạch sử dụng sự tương đồng trong gương mặt của Ji Yeon và “Kim Tae Hee”.Có lẽ, công ty đã sớm dự đoán được kết cục này. Giống như nhiều người đã nhìn thấy thực tế này, tôi chỉ có thể cầu chúc cho cô ấy. Tôi có thể làm được những gì? Ghét công ty? Ghét chủ tịch? Ghét họ là những kẻ vô đạo đức? Không! Tôi thông cảm và thương hại cho Ji Yeon. Điều này có lẽ là do tôi và cô ấy ở độ tuổi tương tự.


Năm 2009, dường như đối với họ là một năm khó khăn, không chỉ về mặt thể chất mà còn cả về tinh thần của họ. Điều đó đặc biệt là thách thức với Ji Yeon khi mới 16 tuổi. Rất may, cô ấy đã nhận được sự chăm sóc và yêu thương từ các unnie, sự khuyến khích của gia đình và sự ủng hộ của các fans. Ji Yeon của chúng ta đã vượt qua, vẫn giữ vững ước mơ của mình, và cùng phấn đấu với T-ara.


Tháng 1 năm 2010, T-ara đã đạt được “No.1” đầu tiên của họ, trong bộ Hanbok dễ thương của mình, Ji Yeon đã ôm chầm các unnie mà khóc. Vào lúc đó Ji Yeon đã nếm trải được mùi vị chiến thắng. Niềm vui chạm vào họ như một cơn mưa, rửa đi những khó khăn và tổn thương mà họ đã phải chịu đựng.


Năm 2010 là một năm vinh quang của T-ara, thậm chí còn nhiều hơn vậy đối với Ji Yeon. Việc tham gia trong “Jungle Fish 2” và “God Of Study” đã làm cho ước mơ diễn xuất của Ji Yeon trở thành sự thật. Trong tháng 7, Ji Yeon đã tham gia cùng các khách mời của chương trình thực tế “Heroes”. Vào tháng 10, Ji Yeon trở thành MC thường xuyên của Music Core. Từ ca sĩ, diễn viên, người mẫu và MC, tất cả mọi thứ cô đều thể hiện tốt và thật xinh đẹp. Sự nghiệp cá nhân của Ji Yeon đang liên tục phát triển.


Tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc cho cô ấy, tôi đã nhận thức được rằng thực tế Ji Yeon không thể đảm nhận quá nhiều công việc như thế. Tháng 2, T-ara comeback với “I go crazy because of you”, Ji Yeon đã bị thương. Tất cả những gì cô ấy làm là kiểm tra vội vã ở bệnh viện, và không để tâm đến những yêu cầu của bác sĩ. Ji Yeon đã ngâm mình trong công việc, quay MV và cả những bộ phim. Đó quả thật phi thường khi một cơ thể mỏng manh có thể đảm đương khối công việc lớn đến thế. Bất cứ khi nào tôi nhìn thấy cô ấy ăn hoặc dùng các loại thuốc bổ, tôi lại cảm thấy xót xa cho cô ấy.


Có lẽ, giống như Sigmund Freud đã từng nói: “Đừng bao giờ đánh giá thấp phụ nữ!”


Tôi đã đánh giá thấp sự kiên trì của cô ấy.


Cho đến hôm nay, tôi vẫn không thể hiểu được cách mà Ji Yeon đã làm, từ đầu cho đến bây giờ.


Cuộc sống có thể là khá bất hợp lý. Trong thời gian gấp rút, cuộc sống sẽ thúc đẩy bạn có những cách sinh tồn. Trong thời đại của ngành công nghiệp giải trí, cuộc sống thật khắc nghiệt.


Tôi nghĩ năm 2010 trôi qua chỉ cần như thế, mang theo những thành công của T-ara và Ji Yeon. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một điều như vậy sẽ xảy ra cho cô. Mặc dù tôi chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh hoặc video nói về điều này, sự cố này đã trở thành điều đáng nhớ nhất với Ji Yeon, và thật khó quên với cả chúng ta. Ngày 6 tháng 10, sự xuất hiện của video này đã nhanh chóng đẩy Ji Yeon vào làn sóng của sự tranh cãi. Tôi không biết làm sao Ji Yeon có thể tồn tại. Sau khi vụ việc xảy ra, bất cứ khi nào Ji Yeon nhắc lại nó trong những chương trình truyền hình, cô ấy sẽ khóc. Nước mắt của cô không làm tôi ngạc nhiên. Tôi chỉ cảm thấy tiếc, cô gái này chỉ mới hơn 17 tuổi, khối lượng công việc, mức độ căng thẳng đến nghẹt thở. Nhưng bây giờ…



Tôi không chắc điều này bắt đầu từ khi nào, nhưng tôi không còn thương hại và đồng cảm vì cô gái này tầm độ tuổi như tôi nữa. Ji Yeon đã chạm vào trái tim tôi và tôi đã thật sự bị tổn thương khi nhìn thấy những giọt nước mắt của cô ấy.


Tình yêu này, tôi không chắc nó bắt đầu từ khi nào và ở đâu, nhưng tôi chắc chắn rằng nó đã ăn rất sâu.


Có một câu nói Tây Ban Nha rất hay rằng : “Nếu không thực hiện xa hơn những gì chúng ta có thể làm, chúng ta sẽ không bao giờ trở nên nổi bậc”


Cuộc sống mà không qua đau khổ và thử thách thì sẽ không “nổi bậc”. Ji Yeon sau hơn một năm không còn là cô bé vị thành niên như cô đã từng, Ji Yeon thậm chí đã trưởng thành hơn, không còn chỉ là maknae của nhóm. Ji Yeon đã học được cách chăm sóc và yêu thương các unnie của mình.


Sự thành công của T-ara dẫn đến việc Ji Yeon không thể nghỉ ngơi, ngay cả khi cô vừa kết thúc bộ phim của mình. Trong thực tế nó đã trở nên tồi tệ hơn, lịch trình của Ji Yeon tăng lên ngày càng chặt chẽ.


16 tháng 7 năm 2011, sau khi ghi hình ở Music Core, Ji Yeon bị ngất đi. Tôi tự nghĩ cô bé ngốc này lại không chăm sóc bản thân mình.


26 tháng 8 năm 2011, mệt mỏi dẫn đến chấn thương. Nhưng khi diễn Roly Poly, tôi vẫn nhìn thấy Ji Yeon của tôi, chân băng bó. Lo sợ cô sẽ ngã trên sân khấu, tất cả những gì tôi làm là nhìn chằm chằm vào từng chuyển động nhỏ của cô.


Đó là sau này tôi mới biết rằng Ji Yeon đã phải nhập viện khẩn cấp sau khi màn biểu diễn kết thúc. Tôi chỉ nở nụ cười chua chát, hình ảnh Ji Yeon với nụ cười rạng rỡ trên sân khấu là những gì hiện lên trong đầu tôi. Tại sao phải giả vờ? Chiếc mặt nạ đó làm cho tôi nghĩ rằng cô vẫn ổn như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi có nên khóc không? Tôi đã không khóc mặc dù tôi rất muốn. Tôi đã mỉm cười nhưng nụ cười thật sự chua chát.


Tháng 1 năm 2012, sân khấu Cry Cry, một buổi diễn thật sự ấn tượng, tôi đã chứng kiến Ji Yeon của tôi kiệt sức, mệt mỏi, nhưng cô vẫn cố gắng hoàn thành màn trình diễn ngay cả khi cô đứng không vững nữa. Làm thế nào đây? Tôi chỉ muốn cô bị ngất đi để cô có thể nghỉ ngơi dù ít ỏi.


Tôi tin tôi không phải người duy nhất khóc trước máy tính, ngay cả một người qua đường cũng cảm thấy xót xa và buồn cho Ji Yeon.


5 tháng 7 năm 2012, Ji Yeon để lại một tin nhắn cho Fansite của mình là cô lại làm chính mình bị thương một lần nữa. Sau khi bỏ lỡ màn trình diễn “Don’t leave” ngày đầu tiên, màn trình diễn “Day by day” sau đó tôi đã được an ủi khi lại nhìn thấy cô trên sân khấu., an toàn. Cám ơn cô đã cho tôi có thể tưởng tượng. Cám ơn cô đã cho tôi vẽ ra một viễn cảnh cô không bị thương. Cám ơn cô đã cho tôi một lý do để đánh lừa bản thân mình.


Năm 2012, sau 3 năm, Ji Yeon đã trải qua rất nhiều, thời gian vừa qua hãy bình tĩnh.



Mặc dù không có những niềm vui với bạn bè trung học, không có được sự chăm sóc và tình cảm đầy đủ của cha mẹ, không có được niềm hạnh phúc nhỏ bé của hầu hết các thanh thiếu niên, Ji Yeon vẫn hài lòng. Thực hiện lời hứa nhỏ với cha cô cũng đủ làm cô bé mỉm cười hạnh phúc.


Baby Dino của chúng ta không bao giờ khóc nhè. Nhưng cô sẽ khóc khi đề cập đến vết thương quá khứ, những nỗi đau và nỗi buồn, khi cô hối tiếc không có nhiều thời gian ở bên cạnh cha mẹ mình, khi cô cảm thấy những sự mệt mỏi của các chị em trong T-ara. Tôi nghĩ rằng sẽ không ai quan tâm đến những scandal tiêu cực, hoặc ít nhất những người THỰC SỰ YÊU MẾN cô ấy sẽ không làm vậy. 



Yêu, chỉ yêu thôi, không có gì nhưng chỉ cần tình yêu. Tình yêu không cần lí do. Tình yêu không cần đòi hỏi. Tình yêu không cần nhận lại. Tình yêu là một trạng thái, một sự cho đi vô điều kiện. Khi người bạn yêu thật đẹp, thật lộng lẫy, tuyệt đẹp, bạn yêu cô ấy. Vì vậy khi cô ấy bị biến dạng bạn sẽ không yêu cô ấy nữa? Dù cô ấy ra sao bạn vẫn yêu cô ấy. Cô ấy thành công, bạn yêu cô ấy. Cô ấy thất bại, bạn vẫn yêu cô ấy.Tình yêu đơn giản là thế thôi.


Tại buổi hoàng hôn của một ngày giữa hè này, sau khi dành bài viết này cho bạn tôi chỉ muốn hỏi bạn một câu: “Người thân yêu nhất của tôi là Park Ji Yeon, còn bạn thì sao?”


Hãy cầu nguyện cho tương lai của họ. Cầu nguyện không đòi hỏi bất cứ điều gì từ Thiên Chúa. Cầu nguyện với tất cả tình yêu. Vinh quang, danh dự đã trở thành xiềng xích. Vì vậy, chúng ta hãy bắt đầu lại tất cả!!!

Một bài hát của Jiyeon mà mình rất thích


Nguồn:T Ara Biz Zing me 

Đăng nhận xét

[Q's Talk]Người thân yêu nhất của tôi là Park Ji Yeon, còn bạn thì sao?

Hãy thử có một cái nhìn sâu về Park Ji Yeon và bạn sẽ tìm được một nhóm nhỏ những người đáng yêu và những sở thích thú vị. Nhóm người này sẽ chịu khó tìm trong những video, chỉ để thấy được những hình ảnh quen thuộc chỉ loé lên vài giây. Họ sau đó sẽ vui vẻ truyền bá những tin tức, giống như những đứa trẻ hài lòng khi được cho những viên kẹo họ yêu thích. Tất cả sự quan tâm của họ chỉ dành cho cô gái trẻ - Park Ji Yeon.


Ngày 7, tháng 6, năm 1993, Ji Yeon được sinh ra. Cô bé lớn lên trong gia đình có 4 người, với sự chăm sóc của cha mẹ và anh trai. 5 tuổi, chúng ta vẫn đòi cha mẹ mua đồ chơi và bánh kẹo, Ji Yeon, tuy nhiên đã bắt đầu học Taekwondo và kéo dài trong khoảng thời gian suốt hơn 7 năm. Cô đã từng nghĩ đến việc trở thành một vận động viên Taekwondo, nhưng ước mơ của cô bé đã thay đổi. Đó có thể là do hoàn cảnh hoặc sở thích mà cô bé bắt đầu học nhảy và diễn xuất thay vì trở thành vận động viên Taekwondo.


Năm 2007, cô bé Ji Yeon 14 tuổi đã tham gia cuộc thi người mẫu APM và đã được giải bạc. Cô ấy cũng đóng vai chính trong MV của SG Wannabe “My Love Cry baby & I Love You”. Năm 2008, Ji Yeon đạt giải cuộc thi “Smart Model Contest Daesang”. Có lẽ, người mẫu là mục tiêu đầu tiên mà Ji Yeon đặt ra cho mình, cô bắt đầu tham gia casting cho nhiều bộ phim truyền hình khác nhau, với hy vọng được chấp nhận và diễn xuất trong những bộ phim đó. Chúng ta vẫn thường nói rằng số phận sẽ luôn mỉm cười với chúng ta, nhưng chúng ta cũng phải thừa nhận rằng không phải lúc nào số phận cũng làm điều đó.


Trên con đường để trở thành “Tae Hee, Hye Kyo, Ji Huyn” của những bộ phim truyền hình, Ji Yeon đã may mắn được công ty giải trí CCM phát hiện. Những gì xảy ra với Ji Yeon là sự thèm muốn của nhiều người với ước mơ trở thành một ngôi sao.( mặc dù đây là những gì làm tôi không thích CCM)



Năm 2009, sau 1 năm rưỡi làm thực tập sinh. CCM đã thông báo rằng T-ara sẽ được ra mắt vào ngày 29 tháng 7. Và Ji Yeon là một thành viên của họ. Cô gái này, mới bước sang tuổi 16 vào thời điểm đó, đã chính thức ra khơi trong một cuộc hành trình dài. Cô ấy không biết những sóng gió mà cô ấy sẽ gặp phải trong tương lai.


Một điều không thể tránh khỏi là nhóm nhạc mới sẽ là chủ đề bàn tán và tranh luận, những khả năng khác nhau của những thành viên và cả nền tảng của họ. Tại thời điểm đó một chủ đề để lại ấn tượng sâu sắc với tôi là Park Ji Yeon và Kim Tae Hee, có những cuộc tranh luận vô tận về sự tương đồng của 2 người họ. Tôi bắt đầu hiểu được những thủ đoạn mà một công ty giải trí tìm kiếm tài năng có thể làm ra, khi sự phổ biến của tin tức đó bùng nổ trên các trang web. Khi tôi nhìn thấy những lời nói độc địa của những cư dân mạng, khi chúng ngày càng quá nhiều cho Ji Yeon, đáp lại là sự im lặng của Ji Yeon, và T-ara đã trở nên ngày càng nổi tiếng. Có lẽ đã có một kế hoạch sử dụng sự tương đồng trong gương mặt của Ji Yeon và “Kim Tae Hee”.Có lẽ, công ty đã sớm dự đoán được kết cục này. Giống như nhiều người đã nhìn thấy thực tế này, tôi chỉ có thể cầu chúc cho cô ấy. Tôi có thể làm được những gì? Ghét công ty? Ghét chủ tịch? Ghét họ là những kẻ vô đạo đức? Không! Tôi thông cảm và thương hại cho Ji Yeon. Điều này có lẽ là do tôi và cô ấy ở độ tuổi tương tự.


Năm 2009, dường như đối với họ là một năm khó khăn, không chỉ về mặt thể chất mà còn cả về tinh thần của họ. Điều đó đặc biệt là thách thức với Ji Yeon khi mới 16 tuổi. Rất may, cô ấy đã nhận được sự chăm sóc và yêu thương từ các unnie, sự khuyến khích của gia đình và sự ủng hộ của các fans. Ji Yeon của chúng ta đã vượt qua, vẫn giữ vững ước mơ của mình, và cùng phấn đấu với T-ara.


Tháng 1 năm 2010, T-ara đã đạt được “No.1” đầu tiên của họ, trong bộ Hanbok dễ thương của mình, Ji Yeon đã ôm chầm các unnie mà khóc. Vào lúc đó Ji Yeon đã nếm trải được mùi vị chiến thắng. Niềm vui chạm vào họ như một cơn mưa, rửa đi những khó khăn và tổn thương mà họ đã phải chịu đựng.


Năm 2010 là một năm vinh quang của T-ara, thậm chí còn nhiều hơn vậy đối với Ji Yeon. Việc tham gia trong “Jungle Fish 2” và “God Of Study” đã làm cho ước mơ diễn xuất của Ji Yeon trở thành sự thật. Trong tháng 7, Ji Yeon đã tham gia cùng các khách mời của chương trình thực tế “Heroes”. Vào tháng 10, Ji Yeon trở thành MC thường xuyên của Music Core. Từ ca sĩ, diễn viên, người mẫu và MC, tất cả mọi thứ cô đều thể hiện tốt và thật xinh đẹp. Sự nghiệp cá nhân của Ji Yeon đang liên tục phát triển.


Tôi thật sự cảm thấy hạnh phúc cho cô ấy, tôi đã nhận thức được rằng thực tế Ji Yeon không thể đảm nhận quá nhiều công việc như thế. Tháng 2, T-ara comeback với “I go crazy because of you”, Ji Yeon đã bị thương. Tất cả những gì cô ấy làm là kiểm tra vội vã ở bệnh viện, và không để tâm đến những yêu cầu của bác sĩ. Ji Yeon đã ngâm mình trong công việc, quay MV và cả những bộ phim. Đó quả thật phi thường khi một cơ thể mỏng manh có thể đảm đương khối công việc lớn đến thế. Bất cứ khi nào tôi nhìn thấy cô ấy ăn hoặc dùng các loại thuốc bổ, tôi lại cảm thấy xót xa cho cô ấy.


Có lẽ, giống như Sigmund Freud đã từng nói: “Đừng bao giờ đánh giá thấp phụ nữ!”


Tôi đã đánh giá thấp sự kiên trì của cô ấy.


Cho đến hôm nay, tôi vẫn không thể hiểu được cách mà Ji Yeon đã làm, từ đầu cho đến bây giờ.


Cuộc sống có thể là khá bất hợp lý. Trong thời gian gấp rút, cuộc sống sẽ thúc đẩy bạn có những cách sinh tồn. Trong thời đại của ngành công nghiệp giải trí, cuộc sống thật khắc nghiệt.


Tôi nghĩ năm 2010 trôi qua chỉ cần như thế, mang theo những thành công của T-ara và Ji Yeon. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng một điều như vậy sẽ xảy ra cho cô. Mặc dù tôi chưa bao giờ nhìn thấy hình ảnh hoặc video nói về điều này, sự cố này đã trở thành điều đáng nhớ nhất với Ji Yeon, và thật khó quên với cả chúng ta. Ngày 6 tháng 10, sự xuất hiện của video này đã nhanh chóng đẩy Ji Yeon vào làn sóng của sự tranh cãi. Tôi không biết làm sao Ji Yeon có thể tồn tại. Sau khi vụ việc xảy ra, bất cứ khi nào Ji Yeon nhắc lại nó trong những chương trình truyền hình, cô ấy sẽ khóc. Nước mắt của cô không làm tôi ngạc nhiên. Tôi chỉ cảm thấy tiếc, cô gái này chỉ mới hơn 17 tuổi, khối lượng công việc, mức độ căng thẳng đến nghẹt thở. Nhưng bây giờ…



Tôi không chắc điều này bắt đầu từ khi nào, nhưng tôi không còn thương hại và đồng cảm vì cô gái này tầm độ tuổi như tôi nữa. Ji Yeon đã chạm vào trái tim tôi và tôi đã thật sự bị tổn thương khi nhìn thấy những giọt nước mắt của cô ấy.


Tình yêu này, tôi không chắc nó bắt đầu từ khi nào và ở đâu, nhưng tôi chắc chắn rằng nó đã ăn rất sâu.


Có một câu nói Tây Ban Nha rất hay rằng : “Nếu không thực hiện xa hơn những gì chúng ta có thể làm, chúng ta sẽ không bao giờ trở nên nổi bậc”


Cuộc sống mà không qua đau khổ và thử thách thì sẽ không “nổi bậc”. Ji Yeon sau hơn một năm không còn là cô bé vị thành niên như cô đã từng, Ji Yeon thậm chí đã trưởng thành hơn, không còn chỉ là maknae của nhóm. Ji Yeon đã học được cách chăm sóc và yêu thương các unnie của mình.


Sự thành công của T-ara dẫn đến việc Ji Yeon không thể nghỉ ngơi, ngay cả khi cô vừa kết thúc bộ phim của mình. Trong thực tế nó đã trở nên tồi tệ hơn, lịch trình của Ji Yeon tăng lên ngày càng chặt chẽ.


16 tháng 7 năm 2011, sau khi ghi hình ở Music Core, Ji Yeon bị ngất đi. Tôi tự nghĩ cô bé ngốc này lại không chăm sóc bản thân mình.


26 tháng 8 năm 2011, mệt mỏi dẫn đến chấn thương. Nhưng khi diễn Roly Poly, tôi vẫn nhìn thấy Ji Yeon của tôi, chân băng bó. Lo sợ cô sẽ ngã trên sân khấu, tất cả những gì tôi làm là nhìn chằm chằm vào từng chuyển động nhỏ của cô.


Đó là sau này tôi mới biết rằng Ji Yeon đã phải nhập viện khẩn cấp sau khi màn biểu diễn kết thúc. Tôi chỉ nở nụ cười chua chát, hình ảnh Ji Yeon với nụ cười rạng rỡ trên sân khấu là những gì hiện lên trong đầu tôi. Tại sao phải giả vờ? Chiếc mặt nạ đó làm cho tôi nghĩ rằng cô vẫn ổn như chưa có chuyện gì xảy ra. Tôi có nên khóc không? Tôi đã không khóc mặc dù tôi rất muốn. Tôi đã mỉm cười nhưng nụ cười thật sự chua chát.


Tháng 1 năm 2012, sân khấu Cry Cry, một buổi diễn thật sự ấn tượng, tôi đã chứng kiến Ji Yeon của tôi kiệt sức, mệt mỏi, nhưng cô vẫn cố gắng hoàn thành màn trình diễn ngay cả khi cô đứng không vững nữa. Làm thế nào đây? Tôi chỉ muốn cô bị ngất đi để cô có thể nghỉ ngơi dù ít ỏi.


Tôi tin tôi không phải người duy nhất khóc trước máy tính, ngay cả một người qua đường cũng cảm thấy xót xa và buồn cho Ji Yeon.


5 tháng 7 năm 2012, Ji Yeon để lại một tin nhắn cho Fansite của mình là cô lại làm chính mình bị thương một lần nữa. Sau khi bỏ lỡ màn trình diễn “Don’t leave” ngày đầu tiên, màn trình diễn “Day by day” sau đó tôi đã được an ủi khi lại nhìn thấy cô trên sân khấu., an toàn. Cám ơn cô đã cho tôi có thể tưởng tượng. Cám ơn cô đã cho tôi vẽ ra một viễn cảnh cô không bị thương. Cám ơn cô đã cho tôi một lý do để đánh lừa bản thân mình.


Năm 2012, sau 3 năm, Ji Yeon đã trải qua rất nhiều, thời gian vừa qua hãy bình tĩnh.



Mặc dù không có những niềm vui với bạn bè trung học, không có được sự chăm sóc và tình cảm đầy đủ của cha mẹ, không có được niềm hạnh phúc nhỏ bé của hầu hết các thanh thiếu niên, Ji Yeon vẫn hài lòng. Thực hiện lời hứa nhỏ với cha cô cũng đủ làm cô bé mỉm cười hạnh phúc.


Baby Dino của chúng ta không bao giờ khóc nhè. Nhưng cô sẽ khóc khi đề cập đến vết thương quá khứ, những nỗi đau và nỗi buồn, khi cô hối tiếc không có nhiều thời gian ở bên cạnh cha mẹ mình, khi cô cảm thấy những sự mệt mỏi của các chị em trong T-ara. Tôi nghĩ rằng sẽ không ai quan tâm đến những scandal tiêu cực, hoặc ít nhất những người THỰC SỰ YÊU MẾN cô ấy sẽ không làm vậy. 



Yêu, chỉ yêu thôi, không có gì nhưng chỉ cần tình yêu. Tình yêu không cần lí do. Tình yêu không cần đòi hỏi. Tình yêu không cần nhận lại. Tình yêu là một trạng thái, một sự cho đi vô điều kiện. Khi người bạn yêu thật đẹp, thật lộng lẫy, tuyệt đẹp, bạn yêu cô ấy. Vì vậy khi cô ấy bị biến dạng bạn sẽ không yêu cô ấy nữa? Dù cô ấy ra sao bạn vẫn yêu cô ấy. Cô ấy thành công, bạn yêu cô ấy. Cô ấy thất bại, bạn vẫn yêu cô ấy.Tình yêu đơn giản là thế thôi.


Tại buổi hoàng hôn của một ngày giữa hè này, sau khi dành bài viết này cho bạn tôi chỉ muốn hỏi bạn một câu: “Người thân yêu nhất của tôi là Park Ji Yeon, còn bạn thì sao?”


Hãy cầu nguyện cho tương lai của họ. Cầu nguyện không đòi hỏi bất cứ điều gì từ Thiên Chúa. Cầu nguyện với tất cả tình yêu. Vinh quang, danh dự đã trở thành xiềng xích. Vì vậy, chúng ta hãy bắt đầu lại tất cả!!!

Một bài hát của Jiyeon mà mình rất thích


Nguồn:T Ara Biz Zing me 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Được tạo bởi Blogger.